Không phải như vậy dì của tôi. Để theo dõi danh sách của anh họ tôi, tôi đã hỏi. -Nhưng chúng ta sẽ phải đánh cược gì đó phải không?- -Ờ…Quần áo!-Juan trả lời. Chúng tôi bắt đầu chơi. Với việc hai người họ đồng lõa với nhau, dì tôi không thể thắng dù chỉ một ván. Vì vậy, chẳng mấy chốc chiếc giày đã được tháo ra, và sau đó là chiếc khác. Sau đó đến lượt tất. Tôi để ý bàn chân dài thanh lịch của dì tôi, ở mắt cá chân hẹp và ở bộ móng tay sơn đỏ đậm. Chẳng mấy chốc dì tôi đánh rơi chiếc đồng hồ. Chúng tôi giữ nó vì dì tôi làm mất nó và đưa nó cho chúng tôi. Anh ấy lại thua khi đã giao đôi bông tai cho chúng tôi.